Tại sao châu Nam Cực là châu lục duy nhất không có quốc gia nào?
Châu Nam Cực là lục địa nằm ở cực nam của trái đất và là nơi không có nhiều người sinh sống. Vậy lý do châu lục này không có một quốc gia nào là gì? Hãy theo dõi bài viết này, giamayruaxe.net sẽ chia sẻ thông tin để các bạn có thể lý giải được tại sao châu Nam Cực là châu lục duy nhất không có quốc gia nào? Mời các bạn cùng theo dõi!
Tại sao châu Nam Cực là châu lục duy nhất không có quốc gia nào?
Rất nhiều người thắc mắc tại sao châu Nam Cực là châu lục duy nhất không có quốc gia nào? Những thông tin dưới đây sẽ giúp các bạn hiểu được.
Châu Nam Cực chính là lục địa lạnh nhất, khô nhất, có nhiều gió nhất và cao nhất trong số tất cả các lục địa trên trái đất. Chủ yếu là một vùng hoang mạc địa cực với lượng mưa hàng năm chỉ có 200 mm ở dọc vùng bờ biển và ít hơn nhiều ở trong lục địa đất liền. Nơi đây từng ghi nhận có mức nhiệt thấp đến -89,2 °C (-128,6 °F), trong khi nhiệt độ lạnh nhất trong năm là vào quý 3 với -63 °C (-81 °F). Hàng năm có khoảng từ 1.000 đến 5.000 người dân cư trú tại các trạm nghiên cứu nằm rải rác ở trên khắp lục địa. Các sinh vật bản địa có thể sinh sống tại đây bao gồm nhiều loại tảo, thực vật, vi khuẩn, nấm, nguyên sinh vật, giun tròn, một số loài mạt, chân vây, cánh cụt và gấu nước.
Châu Nam Cực là vùng đất cuối cùng ở trên Trái Đất được con người khai phá và định cư. Nhưng mãi tới năm 1820, lục địa này mới được quan sát kỹ lần đầu bởi đoàn thám hiểm người Nga gồm Fabian Gottlieb von Bellingshausen và Mikhail Petrovich Lazarev trên hai con tàu Vostok và Mirny, những người đã trông thấy khu thềm băng Fimbul. Mặc dù vậy, do môi trường quá khắc nghiệt, thiếu nguồn tài nguyên nên châu Nam Cực đã bị bỏ mặc trong phần còn lại của thế kỷ 19.
Châu Nam Cực thực tế là một nơi công quản do nhiều bên tham gia Hệ thống Hiệp ước Nam Cực quản lý. Hiệp ước Nam Cực được 12 nước ký kết vào năm 1959 và có đến 42 nước thành viên. Hiệp ước này ngăn cấm các hoạt động quân sự, khai thác khoáng sản, thử nghiệm hạt nhân và thải các chất thải hạt nhân ra môi trường; ủng hộ các hoạt động nghiên cứu khoa học và bảo vệ các khu sinh thái của lục địa.
Chính vì sự khắc nghiệt của môi trường như vậy nên con người không thể sinh sống được tại Châu Nam Cực. Vậy nên cho tới hiện tại mới không có một quốc gia nào ở trên vùng lục địa này.
||Xem thêm: [Giải đáp] Hội nghị Ianta diễn ra trong hoàn cảnh nào?
Khái quát về châu Nam Cực
Trước khi giải đáp vấn đề Tại sao châu Nam Cực là châu lục duy nhất không có quốc gia nào? Chúng ta hãy cùng nhau tìm hiểu khái quát về châu Nam Cực trước.
Vị trí địa lý
Châu Nam Cực có vị trí địa lý xa nhất về phía Nam của trái đất, chứa cực Nam và nằm trong cùng cực Nam của bán cầu. Châu lục này được bao quanh bởi Nam Đại Dương.
Châu Nam Cực có diện tích 14.200.000 km2 và là lục địa lớn thứ năm trên Trái Đất, gần gấp đôi nước Úc. Khoảng 98% diện tích châu Nam Cực bị bao phủ bởi một lớp băng rất dày, bề dày trung bình 1,9 km.
Lịch sử khám phá ra Châu Nam Cực
Châu Nam Cực là châu lục không có dân bản địa. Trong chuyến hành trình thứ hai (vào tháng 2 năm 1775), James Cook đã đưa ra thông tin lục địa cực như vậy có thể tồn tại được. Trong một bản nhật ký khác ông đã viết: “Tôi tin chắc điều này và chúng ta còn hơn là có thể cũng đã nhìn thấy một phần của nó”.
Tuy nhiên, niềm tin về sự tồn tại của một Terra Australis, một lục địa rộng lớn ở nơi phương nam xa xôi của trái đất để “cân bằng” với những miền đất ở phương bắc như châu Âu, châu Á, Bắc Mỹ, đã được phổ biến từ thời Ptolemy ở thế kỷ I trước CN. Thậm chí cho đến cuối thế kỷ XVII, sau khi các nhà thám hiểm nhận ra khu vực Nam Mỹ và Australia không phải là một phần của “châu Nam Cực” thì các nhà địa lý học vẫn tin rằng lục địa này thực tế lớn hơn rất nhiều. Cái tên Terra Australis đã được trao cho Australia thay vì để dành cho châu Nam Cực chính bởi vì suy nghĩ sai lầm tưởng rằng không còn khối đất đáng kể nào có thể tồn tại xa hơn về phía nam của bán cầu. Nhà thám hiểm Matthew Flinders là người đã phổ biến về việc trao tên gọi Terra Australis cho Australia.
Bản đồ của người châu Âu vẫn giữ lại vùng đất giả thuyết này cho đến khi các con tàu HMS Resolution và Adventure của nhà thám hiểm James Cook vượt qua Vòng Nam Cực vào các ngày 17 tháng 1 năm 1773, tháng 12 năm 1773 và tháng 1 năm 1774. Ông đã tiến đến còn cách bờ biển của châu Nam Cực khoảng 120km trước khi quay tàu về vì gặp phải đồng băng vào đúng tháng 1 năm 1773.
Vào năm 1820 các con tàu được chỉ huy bởi Fabian Gottlieb von Bellingshausen, Edward Bransfield, và Nathaniel Palmer đã nhìn thấy châu Nam Cực và thềm băng của nó.
Chuyến thám hiểm ở Nam Cực đầu tiên của người Nga do Bellingshausen và Mikhail Lazarev dẫn đầu trên con tàu chiến 985 tấn Vostok và tàu hỗ trợ 530 tấn Mirny đã đi đến điểm cách vùng đất Queen Maud khoảng 32 km và trông thấy một thềm băng tại 69°21′28″N 2°14′50″T vào ngày 27 tháng 1 năm 1820. Ngày nay đó chính là thềm băng Fimbul. Ba ngày sau Bransfield đã trông thấy phần đất của bán đảo Trinity. Thợ săn hải cẩu người Mỹ, John Davis được ghi chép chính là người đầu tiên đặt chân lên vùng đất châu Nam Cực, tại vịnh Hughes, gần mũi Charles, Tây Nam Cực vào đúng ngày 7 tháng 2 năm 1821. Dù vậy thì một số nhà sử học đã nghi ngờ sự chính xác của thông tin này. Lần đổ bộ đầu tiên đã được ghi nhận và xác thực là tại mũi Adair vào năm 1895 bởi một con tàu săn cá voi của Thụy Điển – Na Uy.
Vào ngày 22 tháng 1 năm 1840, hai ngày sau khi đi khám phá bờ biển phía tây quần đảo Balleny, một số thành viên của đoàn thám hiểm 1837 – 40 Jules Dumont d’Urville đã đặt chân lên trên hòn đảo cao nhất trong nhóm đảo đá ven biển và cách mũi Géodésie thuộc vùng đất Adélie 4 km. Tại đó, họ đã lấy một số mẫu động vật, khoáng vật, tảo, giương cờ Pháp lên và tuyên bố chủ quyền lãnh thổ.
Nhà thám hiểm James Clark Ross đã băng qua biển Ross và khám phá ra hòn đảo Ross (cả hai đều mang tên ông) vào năm 1841. Ross đã đi tàu men theo một bức tường băng khổng lồ mà sau này cũng được đặt tên là thềm băng Ross. Núi Erebus và Terror cũng được đặt theo tên hai con tàu của Ross sử dụng trong chuyến đi này: HMS Erebus và Terror. Mercator Cooper đã đặt chân lên vùng Đông Nam Cực vào ngày 26 tháng 1 năm 1853.
Trong chuyến thám hiểm Nimrod do nhà thám hiểm Ernest Shackleton dẫn đầu vào năm 1907. Đoàn của Edgeworth David lần đầu tiên leo lên núi Erebus và đến từ cực nam. Shackleton cùng với ba thành viên khác đã tiên phong làm một số điều trong khoảng thời gian từ tháng 12 năm 1908 cho đến tháng 2 năm 1909: những người đầu tiên đi qua thềm băng Ross, qua dãy Transantarctic và đặt chân lên cao nguyên của Nam Cực.
Nhà thám hiểm người Na Uy, Roald Amundsen đã cùng đoàn thám hiểm của mình trên con tàu Frame lần đầu tiên đi đến Cực Nam vào ngày 14 tháng 12 năm 1911. Theo tuyến đường từ vịnh Whales đến con sông băng Axel Heiberg, một tháng sau đoàn thám hiểm cũng đến được cực nam.
Richard E. Byrd dẫn đầu một vài chuyến du hành thám hiểm đến vùng Nam Cực bằng máy bay trong những năm 1930 và 1940. Ông được cho là đã sử dụng phương tiện cơ giới để vận chuyển ở trên lục địa và tiến hành nghiên cứu sinh học, địa chất sâu rộng ở vùng châu Nam Cực. Caroline Mikkelsen là người phụ nữ đầu tiên đặt chân lên trên một hòn đảo ở Nam Cực vào năm 1935. Ingrid Christensen là người phụ nữ đầu tiên đặt chân lên trên lục địa của châu Nam Cực vào năm 1937.
Mãi cho đến ngày 31 tháng 10 năm 1956, mới lại có người đặt chân lên Cực Nam, đó là một đội lính hải quân của Mỹ do đề đốc George J. Dufek chỉ huy đã hạ cánh thành công xuống đây. Pam Young, Lois Jones, Jean Pearson, Kay Lindsay, Eileen McSaveney và Terry Tickhill là những phụ nữ đầu tiên được chạm chân đến điểm Cực Nam vào năm 1969.
Vào ngày 28 tháng 4 năm 1979, máy bay McDonnell Douglas DC-10-30 của Air New Zealand đã bị rơi xuống núi Erebus khiến toàn bộ 257 người trên máy bay đó bị thiệt mạng.
Vào mùa hè năm 1996 – 1997, nhà thám hiểm người Na Uy Børge Ousland đã trở thành người đầu tiên vượt qua châu Nam Cực một mình từ bờ biển này sang bờ biển khác. Ousland có sử dụng diều trợ giúp để đi hết quãng đường. Mọi sự nỗ lực băng qua từ rìa lục địa nơi có băng giáp biển mà không có diều hay tiếp viện trợ giúp đều thất bại do khoảng cách quá lớn. Với lần vượt này, Ousland đã giữ kỷ lục cho toàn bộ hành trình không hỗ trợ nhanh nhất đến châu Cực Nam, chỉ trong 34 ngày.
Những thông tin hữu ích về châu Nam Cực ở bên trên sẽ giúp ích cho các bạn trong việc giải đáp được vấn đề: Tại sao châu Nam Cực là châu lục duy nhất không có quốc gia nào? Hy vọng bài viết sẽ giúp các bạn làm được bài kiểm tra tốt nhất và đạt điểm cao.
||Bài viết liên quan khác: